Tùng giật mình, ngơ ngác nhìn lên trần nhà.
Những tấm liếp dùng tạm làm tấm laphone giảm nóng nằm trên đầu. Kế bên làm một chiếc bàn học quen thuộc không thể quen thuộc hơn đập vào mắt Tùng, khiến cậu ngơ ngác trong chốc lát rồi giật mình một lần nữa. cậu chạy như điên xuống, nhìn xung quanh.
Đây đúng là phòng khách kiêm phòng ngủ riêng của cậu từ hồi xưa. Nhà Tùng thời đó không quá giàu cũng không quá nghèo, nhưng cậu vẫn không có phòng riêng mà vẫn phải ở trên một chiếc giường đặt trong phòng khách đến tận năm cậu đi học đại học.
Tùng ngơ ngác nhìn khung cảnh quen thuộc, với tờ lịch lật về ngày 15/03/2002.
Năm 2002 ?!? Cậu trở về thời thiếu niên ?!?
Tùng không tin vào mắt mình nữa, cậu bước lại gần nhìn kĩ lại tờ lịch. Rồi ngơ ngác nhìn xung quanh nhà. Cái khung cảnh sao mà quen thuộc, lại xa lạ đến như vậy.
Mình xuyên không về thời niên thiếu ?!? Một ý tưởng điên rồ xuất hiện trong đầu của Tùng làm cậu mừng như điên. Nếu đúng thật là thế, thì những tiếc nuối khi xưa cậu có thể thay đổi được tất cả, ước mơ, sự nghiệp, sức khỏe, tất cả mọi thứ đều có thể!!
Một ý tưởng lóe lên trong đầu Tùng rồi ngay lập tức bị dập tắt. Haizz, giờ phút này còn suy nghĩ cái gì nữa vậy trời, Tùng tự nhủ. Điều đầu tiên là phải tìm hiểu xem, đây có phải thật sự là xuyên không về thời niên thiếu hay không nữa.
Tùng chạy ngay ra ngoài sân, khung cảnh vẫn quen thuộc lại xa lạ, Tùng hối hả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-sao-hi-vong/5195679/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.