Tai của chủ bá có phải đang đỏ không?
Có một sự im lặng chết chóc trong nhà vệ sinh.
Người đối diện mặc áo sơmi đen đơn giản, vẻ mặt lạnh lùng, đánh giá cậu xong, tiến lên phía trước hai bước: “Hứa Diệp?”
Hứa Diệp trong vài giây ngắn ngủi tưởng tượng ra hàng loạt tình huống, trong nhà vệ sinh lần trước đã để lại bóng ma quá sâu.
May mắn lần trước là tai nạn, nhưng lần này thì sao?
Sẽ không thật sự có hứng thú với cậu đó chứ.
Hứa Diệp cẩn thận quan sát ánh mắt người đối diện, vẻ mặt lạnh như băng giống như áo sơmi đen trên người anh ta vậy, trong lòng Hứa Diệp nghĩ giả thiết hứng thú với cậu có thể loại trừ, bởi vì người lần này giống như muốn tìm cậu đánh nhau.
Hứa Diệp hoảng sợ: “Anh lại là ai vậy!”
Tiêu Hành chưa từng nghĩ rằng mình trong mắt học đệ bi thương lại trở thành một kẻ biến thái, chặn cửa nhà vệ sinh tìm cậu hành hung.
Nửa giờ trước, anh đứng trong văn phòng giáo sư Hồ, nói xong câu muốn thôi học, cây bút trên tay giáo sư Hồ rơi xuống đất, chỉ vào mũi anh nửa ngày mới nói ra được: “Cậu bây giờ thôi học, cậu có biết thôi học rồi ra ngoài xã hội sẽ có kết cục thế nào không?”
Anh không nghe kỹ lời giáo sư Hồ nói.
Anh dời tầm mắt vài độ, dừng lại trước giàn cây ngập nắng ngoài cửa sổ, nghĩ: Tên người người chơi bass không tệ Lục Duyên tìm thấy trước đây là gì nhỉ?
…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-sao-bay-canh/2475436/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.