Một lần nữa bắt đầu lại. Chính là hôm nay.
“Nhóm V!”
Ai đó đi đầu gọi tên ban nhạc bọn họ, tiếng hét của mọi người trong hầm trú ẩn trở thành “Nhóm V”.
Lục Duyên bị bao quanh bởi tiếng ồn ào náo động này.
Ngay cả đội trưởng Hắc Đào cũng không thể không hét lên với Lục Duyên: “Tuyệt vời.”
Lục Duyên nói: “Lúc trước đào anh không chịu tới, bây giờ hối hận chưa? Đáng tiếc hiện giờ nhóm chúng tôi đã có tay ghi-ta rồi.”
Lục Duyên nói xong vẫn cảm thấy chưa đủ kích thích, ôm vai Đại Pháo nói: “Thấy chưa.”
Đội trưởng Hắc Đào lúc trước chưa đoạt được người: “…”
“Lục Duyên,” Đội trưởng Hắc Đào đứng lên, “Khuyên cậu làm người nên có đường lui, sau này còn vui vẻ gặp nhau.”
Chuột Túi ngăn lại: “Đội trưởng, bình tĩnh.”
Đội trưởng Hắc Đào: “Chuột Túi, đừng cản tôi! Tôi hôm nay sẽ tìm về tôn nghiêm cho ban nhạc chúng ta.”
Mọi người đều cười.
Lục Duyên đã lâu không hát như vậy.
Sau khi ban nhạc tan rã, hắn bận bịu nuôi bản thân, hai tháng qua làm rất nhiều việc bán thời gian linh tinh, ngoài việc dành thời gian mỗi ngày luyện giọng, luyện hát, loại ca hát nghiêm túc này cách cuộc sống hắn rất xa.
Lục Duyên nhìn lướt qua từng đôi tay đang giơ lên trước mặt, lướt qua không khí ồn ào trong hầm trú ẩn, bắt gặp ánh mắt của Tiêu Hành.
Tiêu Hành đứng ở vòng ngoài cùng, dựa vào tường nghiêm túc nhìn hắn.
Hôm nay bên ngoài gió lớn, từ cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-sao-bay-canh/2475432/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.