Tần Thiên Hạo siết chặt nắm tay đánh lên mặt Giang Bồi với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai. Sức lực quá mạnh nên khiến mặt Giang Bồi nghiêng hẳn sang một bên, tưởng chừng như lõm vào trong. Cơ thể hắn cũng lùi về sau vài bước, suýt đã bị ngã.
Rút tay về, Tần Thiên Hạo thấy mu bàn tay mình có vật thể dạng keo màu sắc như da người, cậu lau qua loa vài cái lên áo mình, điềm nhiên quan sát gương mặt nghiêng đã mất đi một miếng ‘da’ phía bên dưới má trái sau khi bị đánh của Giang Bồi.
Nói chính xác hơn thì đó không phải da của bản thân Giang Bồi, bởi chỗ lộ ra ở phần thiếu da đó dường như là một lớp da khác.
Có lẽ lớp da bị lộ nọ được che phủ bởi những lớp che giấu dày cộm không thấy ánh mắt trời nên mức độ trắng của nó gần như ngang ngửa với da Tần Thiên Hạo, thậm chí còn trắng hơn nữa. Nhưng cái trắng của làn da này không phải loại khỏe mạnh. Có thể thấy rất rõ, ngoài trắng ra, mảng da bị lộ nơi ấy chẳng hề láng mịn chút nào, ngày nào cũng che phủ bởi những lớp trang điểm và nước thuốc dày đặc khiến da bị biến chất.
Đánh xong cú đó, Tần Thiên Hạo không để Giang Bồi có cơ hội nghỉ ngơi đã đấm thêm vài cú nữa, còn Giang Bồi không có vũ khí phòng ngự trong tay chỉ đành nâng hai cánh tay chống đỡ những nắm đấm đang vung đến của Tần Thiên Hạo. Mỗi lần nắm đấm chạm lên người, Giang Bồi đều cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-nha-rac/2054554/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.