Hoàng hôn, hai người ra sau vườn nhổ một ít rau cải tươi về, sau đó khiêng thùng sắt và nồi ra bãi đất trước nhà. Lấy đống củi đã được chẻ và phơi khô từ trước ra nhóm lửa nấu ăn, Tần Thiên Hạo không cho Quan Hử giúp nấu cơm, nên y chỉ đành vào trong nhà tiếp tục làm bàn ghế để bán cho một cửa hàng nhỏ bên cạnh trạm thu gom rác, nhân tiện mua vài cái bánh bao về đặt lên bàn sắt.
Dù sao thì cả hai đều đang trong quá trình phát triển, hơn nữa lượng vận động mỗi ngày đều rất lớn, nhất định phải ăn nhiều mới có thể bổ sung thể lực và lấp đầy cái dạ dày hay đói. Nếu chỉ ăn mỗi cơm thôi thì không đủ, thế là họ mua thêm bánh bao ăn, ăn không hết thì để lại, buổi sáng lại lấy ra ăn như sáng hôm nay vậy.
Cơm vừa được làm xong, hai người ngồi ăn với tốc độ chóng mặt, xử lý sạch sẽ tất cả cơm và thức ăn trên bàn. Sau khi ăn no, họ ra chỗ con sông rửa mặt súc miệng, lau đi mồ hôi trên người, xóa sạch những mệt mỏi, rửa sạch quần áo, thay một bộ khác tuy đã cũ nhưng lại rất sạch sẽ.
Bởi nơi hai người ở vốn rất hẻo lánh, muốn đến ngôi làng gần nhất thì cũng phải đi bộ ít nhất nửa tiếng trở lên. Thế nên ở gần nơi họ ở rất hiếm khi thấy có người xuất hiện, thường thì buổi tối muốn tắm rửa bên dòng sông cũng không có gì phải ngại, dù có khỏa thân bơi trong đó cũng chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-nha-rac/2054514/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.