A Viên càng xem càng sợ, đến trang cuối cùng thì nhịn không được sởn tóc gáy, bức tranh vẽ người phụ nữ gầy gò ôm đứa trẻ màu đen, đôi mắt hai người đỏ tươi, đều tỏ vẻ giận dữ.
A Viên kéo Thường An Tại, đưa tập tranh cho anh, “Nhìn kìa, cái này. Đứa nhỏ Hoàng An Kỳ vẽ thật…”
Thường An Tại nhận lấy rồi lật lật, “Không phải Hoàng An Kỳ vẽ.”
A Viên khô cằn nói: “Thế ai vẽ đây?”
Thường An Tại liếc cậu một cái, mờ mịt đáp, “Con ruột Hoàng Vinh Cường không chỉ có một.”
A Viên thấy tay chân mình lạnh ngắt, lại nhớ đến tin tức trên tờ báo, “Là con của hai người vợ sau sao?” Nhưng lại cảm thấy không đúng lắm, vốn có hai người vợ, nhưng tại sao chỉ vẽ một người?
Thường An Tại đưa tập tranh khác cho cậu, “Lật xem hai bản này đi.”
Bản này tương đối đơn sơ, giống như chỉ tùy tiện vẽ cho có, bên trong đôi khi kèm theo mấy tờ báo cũ, hoặc mấy vỏ hộp thuốc lá.
A Viên coi xấp mà Thường An Tại chỉ cho cậu.
Trang thứ nhất vẽ người đàn ông bụng to cầm tay người phụ nữ đứng trước ngôi nhà, bên cạnh có hai đứa trẻ ngồi xích đu.
Trang thứ hai vẽ hai đứa trẻ đứng trên ban công, khuôn mặt tươi cười. Dưới ban công, một người phụ nữ nằm đó, mắt bà trừng to, dưới thân là một vũng máu lớn, nhìn mà ghê người. Mà chỗ đống máu còn vẽ một đứa bé sơ sinh rất nhỏ.
A Viên hỏi, “Đây có phải là bà vợ thứ hai của Hoàng Vinh Cường?”
Thường An Tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-nha-quy-quai/40821/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.