*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trải qua biết bao nhiêu chuyện A Viên cứ nghĩ mình đã chết lặng, nhưng đến tận bây giờ cậu mới ý thức được rằng đáng sợ thật sự trông như thế nào, từ đầu tới cuối cứ xoay quanh trên đỉnh đầu, chờ đợi đến cùng chính là nỗi tuyệt vọng buông xuống.
Không rõ do độ ấm đang giảm hay lạnh lẽo tràn ra từ đáy lòng, A Viên chỉ cảm thấy xương và da mình đông cứng tận mấy tầng băng. Cậu nhìn sang Hoàng Vinh Cường, phát hiện chỗ bị xuyên thủng trên trán hơi nứt một khe nhỏ hẹp dài, trông như quỷ nhãn đang mở to mắt trừng trừng bọn họ.
A Viên nhìn ông ta, không tự chủ tiến lên vài bước, chờ cậu phản ứng lại thì vội vàng lùi xuống, cuống quít đến bên cạnh Thường An Tại, “Ca, đây rốt cuộc là nơi nào?” Cậu lắp bắp nói năng lộn xộn, sợ hãi tồn đọng nháy mắt tràn dâng không ngừng, “Căn biệt thự ở quê vốn dĩ bị người san bằng, tại sao… tại sao còn xuất hiện ở đây! Chỗ này liên quan gì đến trò chơi đó? Chẳng lẽ đây chính là nơi trò chơi tạo ra? Vì sao em lại biến thành A Viên bán hoành thánh? Còn cả đám Từ Phàm nữa, các bạn em đều ở đây ư — bọn họ, đã chết thật sao?”
Một chuỗi câu hỏi liên tiếp như đá ngầm đáy nước, không tạo thành chút bọt khí.
A Viên đứng đó, trong khoảnh khắc, cậu cảm thấy mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-nha-quy-quai/2170640/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.