Bữa cơm tối này dị thường trầm mặc, cả bàn toàn là thanh âm của chén đũa chạm nhau, cũng không ai nói chuyện với ai. Chu Kỳ Niên cúi đầu ăn cơm, không có cách nào giống như trước hưởng thụ thức ăn. Chu Kỳ Sinh vốn là tử thai, vốn tuỳ tiện mượn khí của người khác mà lớn lên, không cần ăn uống, lúc này bất quá cũng làm dáng một chút. Mà tổ phụ của bọn họ, phúc tử của Đình Lan công – Chu Kính Phong, đại khái là người duy nhất ăn uống bình thường trên bàn.
“Nghe nói Kỳ Niên hôm nay nhìn thấy quỷ hí?” Ăn cơm xong, Chu Kính Phong nhấp ngụm trà thơm hỏi. Trà này không bỏ thêm dược thảo gì vào, lại có vị tanh ngọt ngọt, làm cho Chu Kỳ Niên sắc mặt càng thêm khó coi đứng lên.
“Vâng, chính là phùng ma thì khắc, cháu đi sai cửa rồi.” Chu Kỳ Niên quy củ cúi đầu trả lời.
Chu Kính Phong cười rộ lên, trong ánh mắt phản chiếu ánh sáng nến, có một chút quỷ dị: “Hẳn là gặp rất nhiều người và những chuyện mà trước giờ chưa từng gặp qua đi.”
“Đúng vậy, gặp Thái công và Thái Thúc công.” Chu Kỳ Niên đáp có lệ.
Chu Kính Phong ngẩn ra, khoé miệng vẫn còn mang theo nếp nhăn khi cười: “Hắn, khoẻ?”
“Gia gia?” Chu Kỳ Niên sửng sốt, không biết tổ phụ đang hỏi cái gì.
Chu Kính Phong hồi phục tinh thần lại, lắc đầu nói: “Không có gì, chỉ là muốn nhớ lại một ít hồi ức.”
Huynh đệ hai người chờ lão gia tử uống xong trà, thỉnh an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-nha-ma-am/2958920/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.