Hôm nay khí trời vẫn còn rất lạnh, nhưng không giống với những ngày trước đây, đây là cái lạnh từ tận tâm can lạnh ra ngoài. Ngoài đường cái vẫn là dòng người sắm sửa đồ tết tấp nập, vô cùng náo nhiệt. Trong lòng Chu Kỳ Niên lúc này lại tràn đầy tư tự, dường như những tiếng đùa vui trên đường ở một nơi xa xăm, cậu tự đặt bản thân mình vào một thế giới khác. Đi một lát, Chu Kỳ Niên liền hồi phục tinh thần hỏi đường. Trường nguyên trà xá vừa nghe qua cũng không cảm thấy có gì đặc biệt, địa chỉ nằm ở nhà ga phụ cận, cũng là một nơi khá náo nhiệt. Thế nhưng, Chu Kỳ Niên lại không quên được ánh ảnh nặng nề ở trường nguyên đường, vừa liên tưởng tới, tay chân đã nổi một tầng da gà.
Nhà ga phụ cận đang vào dịp cuối năm nên trở thành nơi náo nhiệt bậc nhất, có cảm giác đông đút ấm áp. Ở trong dòng người đông như vậy, Chu Kỳ Niên vừa liếc mắt là nhìn thấy trường nguyên trà xá. Đó là một gian tiệm cổ kính, từ xa có thể thấy bên trong bên ngoài quán đều gắn mấy vật cổ xưa. Chu Kỳ Niên nhìn kĩ lần nữa, thấy ngoài tiệm treo bảng hiệu, bảng hiệu đề ‘Chu thị tổ từ trường nguyên đường’, vậy thì chắc là nó. Chu Kỳ Niên hít một hơi, hướng quán trà bên kia đi đến, lại đột nhiên nhớ đến lời Chu Kỳ Sinh căn dặn.
“Nghìn vạn lần nhớ kỹ, một hồi nữa không được bước vào ‘trường nguyên trà xá’.”
Chu Kỳ Niên do dự một lúc, trong lòng dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-nha-ma-am/2958913/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.