màu tối sậm.
Đứng kế bên nó còn có thằng Nu – bạn nó cũng qua để tiễn ba mẹ nó nữa.
Nó nói:
– Vậy là ba mẹ đi rồi – Nó mặt mí xị như đang muốn khóc, vì đây là lần đầu tiên nó sống xa ba mẹ nó
– Cái thằng…làm như tao với ổng đi luôn không bằng nữa – Mẹ nó nói
– Ở nhà ráng mà lo liệu cái thân – Ba nó nói
Nó dụi dụi con mắt, dường như nó đang phải sắp khóc, đầu nó gật gật liên tục khi nghe ba mẹ nó nói vậy.
Ba mẹ nó quay sang nhìn thằng Nu đang kề vai nó, và nói:
– Nu! Mày ở nhà lo mày chạy tới chạy lui coi chừng nó tiếp dùm tao nghen?
Thằng Nu vẫn hồn nhiên như mọi ngày nói:
– Dạ cô chú yên tâm, con sẽ qua nhà nó thường xuyên mà
Thằng Nu nói xong, thì chợt quay sang nhìn nó, thì thấy nó đã thực sự….khóc.
Nó nói trong nước mắt đang tuôn trào:
– Hức….hức….ba mẹ….nhớ….nhớ….về thăm con nha!
Ba mẹ thấy nó khóc, thấy cũng xót xa nhưng cố dằn lòng:
– Thằng quỹ, vậy mà cũng khóc. Con trai gì mà…….. – Mẹ nó cũng cố nén lòng
– Ba mẹ nhớ về nha…hức hức….hức….đừng bỏ con nha.
Ba mẹ nó nghe nó nói vậy mà thấy cay đắng làm sao, nhưng lại cố nén lòng:
– Ừ….tao với mẹ mày về mà – Ba nó nói
Ý chí của nó ngày hôm qua về sự tự an ủi rằng: “ Ba mẹ sẽ về thăm mà, đôi ba tháng sẽ về mà…có gì đâu mà nghĩ ngợi “ đã tắt. Nó chỉ biết khóc khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-nha-do-co-anh-dep-trai/3985/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.