anh ấy vội đập đầu mình vào thân cây dừa trước cổng nhà dâu, nước mắt anh đã tuôn rơi
– Dừng – bà Nội ngắt giọng nó
– Dạ…..?- Nó ấp úng
– Sao vậy, đọc gì kì vậy, đọc gì mà nhỏ xíu, sao tui nghe. – Bà khó chịu
– Dạ để con đọc lớn chút nhe Nội!!
Nó bắt đầu đọc tiếp:
– ………………….Nước mắt anh tuôn rơi, anh cố gượng nỗi đau vào lòng, nén chặt con tim mà lau dòng lệ đang tuôn rơi, anh quay lại nhìn người yêu của mình đang khóac cô dâu, anh………………..
– Thôi thôi – Bà lại ngắt giọng nó
– Sao vậy Nội? – nó hỏi
– Có muốn đọc không? Hả? Có muốn đọc không? – Bà cọc cằn với nó
Nó lại thấy sợ hãi khi nhìn bà, nó run run nói:
– Dạ, con đang đọc mà Nội??!!!
– Đọc hả, ba hồi đọc nhỏ ba hồi đọc lớn như cái loa….không biết đọc thì nói
– Dạ….con xin lỗi Nội, để con đọc nhỏ lại – Nó cảm thấy ấm ức
Nó đọc tiếp……
– …………….Anh lại quay sang nhìn chú rể, chú rể đó……anh tự hỏi tại sao không là anh………..mà lại là tên khốn đó chứ…….nhìn thấy cảnh tượng như vậy…..anh không thể nào chịu nổi………….
Bà Nội bổng bật dậy làm nó giật cả mình:
– Trời ơi! – Bà vỗ vào nệm gầm gầm
Nó chợt đứng dậy vì sợ, giọng nó run run:
– Nội ……Nội ….?????
– Đọc kiểu gì vậy hả, hả? – Bà hỏi nó
– Dạ….dạ….con – Nó ấp úng
Nước mắt nó đã bắt đầu từ từ đọng lại, những giọt nước mắt đọng lại, những giọt thật trong, đã hé hé ra:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-nha-do-co-anh-dep-trai/3983/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.