Nó chợt nhớ ra bà Nội, bà Nội là người khó tính nhất trong mắt nó. Nó sợ nó sẽ không chìu được hết ý bà và sẽ có ngày bị bà ghét bỏ, nghĩ tới đó thôi, mặt nó đã buồn thăm thẳm.
– Nếu công việc tốt đẹp như thế này thì tao với má mày cũng yên tâm rồi – Ba nó nói
– Dạ – Mặt nó chợt bí xị.
Buổi tối tại nhà thằng Tân bóng:
– Trời ơi! Con với cái – mẹ thằng Tân la
– Cái gì đâu mà má la dữ vậy? – Giọng nó say xĩn
– Trời ơi! Bữa nay còn bày đặt nhậu nhẹt nữa, đám nào rủ mày đi nữa rồi phải không? – Mẹ thằng Tân vỗ đầu nó
– Má buông ra coi, làm gì dạ? – thằng Tân lấy tay xua tay mẹ nó ra khỏi đầu mình
– Riết rồi, mầy hư hỏng lắm nhe Tân, mày cứ như thế này hòai là tao bỏ mặc xác mày luôn đó- Mẹ thằng Tân đã bật khóc
Dường như, thằng Tân thấy mẹ mình khóc vậy mà cũng không lấy làm ngạc nhiên vì nó đã thấy mẹ khóc vì mình quá nhiều:
– Mệt má quá đi, thì coi như con chết rồi đi – Giọng thằng Tân càu nhàu
– Tao sợ…là sợ mày tập tành thói hư hỏng với bọn xấu, rồi sau này mang họa vào thân
– Haizzzzzzzzz…..mệt quá đi, người ta mệt muốn chết mà cứ nói hoài – thằng Tân khó chịu
– Ừ….tao cho mày chết luôn – Mẹ thằng Tân bỏ ra đằng sau
– Ọe…..ọe……..- thằng Tân ói mữa khắp nhà từ khi đi với bọn thằng Khanh về.
Sáng sớm tại nhà Nho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-nha-do-co-anh-dep-trai/3980/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.