– Thật ra lúc còn ở bệnh viện anh đã muốn nói với em cái này!
Nó tim đập liên hồi
– Là cái gì hả anh?
– Bây giờ anh sẽ cho em một điều ước, em ước gì thì bằng mọi giá anh sẽ làm cho em.
– Hả? Thật không anh? – nó mừng vui
– Thật chứ!. Nói anh nghe điều ước của em đi.?
– Ờ, em có nhiều điều mơ ước lắm. một cái chắc không đủ, hì hì
– Không, một điều thôi nhe.
Thật ra trong đầu nó đã có một niềm mơ ước to lớn nhưng nó lại không nói ra, nó biết nó mà nói ra điều ước ấy thì anh sẽ rời xa nó mãi mãi.. Đó là một điều ước thật ngu ngốc – nó muốn trong ngày cưới người làm cô dâu không phải là chị Phương mà là nó. Nó ước được bên anh suốt đời.
– Sao lâu quá vậy, có chưa? – Anh ngước mặt chăm chú nhìn nó suy nghĩ
– Ờ….ờ…
– Hả?
– Thôi, hiện giờ em chưa suy nghĩ ra. Khi nào có em sẽ nói nhen?
– Ừ, vậy coi anh nợ em một lời hứa đi.
– Hì hì
Một lúc sau:
– anh đẹp trai?
– gì em?
Nó ấp úng hỏi:
– Em nghe Nội nói….tháng sau là…anh sẽ…sẽ lấy vợ phải không?
Anh chợt giật mình, lấp tấp bắt lấy tay nó nói vội vàng:
– Trời! anh quên mất. Anh định nói với em mà quên mất.
Nghe được nhiêu thôi trái tim nó dường như tan nát, thủ phạm không ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-nha-do-co-anh-dep-trai/2943937/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.