Thẻ căn cước hết hạn rồi, Ôn Đinh cảm thấy đây cũng là một chuyện tốt, liền thương lượng với Thẩm Hoài Cảnh, trực tiếp đổi tên thành Ôn Đinh. Thật ra cô cũng không phải rất thích cái tên Đường Ninh này xuất hiện trên hộ khẩu của Thẩm Hoài Cảnh, luôn cảm giác đó là một người khác, một người với cô không có chút quan hệ nào.
Ban đầu, Ôn Đinh định là về thành phố A trước, khi cần thì cô đến, chỉ là hai giờ đi xe, cô quay lại là được. Nhưng Thẩm Hoài Cảnh cảm thấy cô đang mang thai, những thủ tục này lại quá mức rắc rối, đều cần bản thân trình diện, chạy tới chạy lui đối với thân thể không tốt. Cho nên liền quyết định ở thành phố G thêm mấy ngày, đem tất cả thủ tục đều làm xong rồi rời đi.
Đúng lúc dịp cuối tuần, Thẩm Hoài Cảnh liền kêu Liên Hiên đưa Khương Hoài Nhân với Khương Hoài Bắc đến.
Một khoảng thời gian không gặp, hai người đều cao hơn, nhất là cái đầu nhỏ Khương Hoài Bắc. Lúc đầu khuôn mặt nhỏ tròn vo béo múp míp lại có chút nhỏ bớt, mặt mày trở nên tươi sáng, ẩn ẩn nhìn ra được hình dáng xinh đẹp. Ôn Đinh không khỏi có chút tiếc nuối, Khương Hoài Bắc mềm mại đáng yêu dường như cách cô càng ngày càng xa.
Khương Hoài Nhân trong lòng còn sợ hãi đối với hai lần rời đi này của Ôn Đinh, dựa vào bên người cô: “Chị Đinh Đinh, sau này hai người sẽ không rời đi nữa chứ?”
Ôn Đinh nhẹ nhàng vòng lấy cô, thở dài một hơi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-mai-sao-co-the-khong-loan/2107304/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.