*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sáng sớm hôm sau, Thẩm Hoài Cảnh vừa thức dậy không bao lâu, thì tiếng gõ cửa vang lên. Thẩm Hoài Cảnh đi tới mở cửa phòng, Mạc Dĩ Quân đứng ở ngoài.
Thẩm Hoài Cảnh một bên cài cút áo ở ống tay áo, một bên tránh chổ: “Mời vào.”
Mạc Dĩ Quân đứng ở cửa do dự một hồi, mới cất bước tiến vào: “Tôi tới là muốn tạm biệt tiểu Ninh và mọi người. Tôi định trở về.”
Thẩm Hoài Cảnh làm một cử chỉ mời ngồi đối với anh ta, sau đó mình ở trên ghế sô pha ngồi xuống, đưa cho anh ta một tách trà: “Mạc tiên sinh, mấy ngày nay bận rộn quá, không tới nói lời cảm ơn với anh. Chuyện lần này cảm ơn rất nhiều.”
Mạc Dĩ Quân nhận trà của anh, có chút co quắp lắc đầu: “Không cần, tôi với tiểu Ôn Đinh cũng là bạn bè.”
Thẩm Hoài Cảnh liếc anh ta một cái, đứng lên: “Ôn Đinh còn đang ngủ, tôi đi gọi cô ấy.”
“Không cần.” Mạc Dĩ Quân vội vàng ngăn cản anh: “Để cô ấy ngủ đi. Tôi có thể không gặp cô ấy, làm phiền anh nói với cô ấy một tiếng.” Mạc Dĩ Quân đứng lên liền hướng bên ngoài đi.
“Chờ một chút.” Thẩm Hoài Cảnh gọi anh ta lại. Mạc Dĩ Quân trở lại, Thẩm Hoài Cảnh nhìn anh ta: “Chờ một chút đi, tôi nghĩ cô ấy sẽ muốn nói lời tạm biệt trước mặt anh.”
Nói xong câu đó, Thẩm Hoài Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-mai-sao-co-the-khong-loan/2107300/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.