*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lời này của Ôn Dĩ Nam không thể nghi ngờ là đổ dầu vào lửa. Khương Hoài Nhân trong nháy mắt bùng nổ: "Anh mới thô lỗ a, cả nhà anh đều thô lỗ. Thô lỗ anh còn tới tìm em làm cái gì? Hoa khôi lớp các anh bên kia mới không thô lỗ, anh đi tìm cô ấy nha. Khoảng thời gian này cô ấy không thấy anh, còn đi theo em tìm anh, anh đi tìm cô ấy nha, cô ấy là thục nữ, anh đừng có khuôn mặt chết ở đây, anh đi ra, đi ra."
Ôn Dĩ Nam nhìn dáng vẻ xù lông của cô, không khỏi nhíu mày, ngược lại rất nghe lời, đứng lên liền đi.
Khương Hoài Nhân mắt choáng váng, giống như một cú đấm mạnh vào trên bông, mềm oặt, không có chút điểm nào dùng lực, một hơi xương mắc ở đầu cổ họng, khuôn mặt nhỏ chợt đỏ bừng.
Mắt thấy Ôn Dĩ Nam đã đi ra ngoài xa mấy bước, Khương Hoài Nhân tức giận nắm lấy cặp sách ném về anh: "Ôn Dĩ Nam, anh đi đâu vậy?"
Khương Hoài Nhân cho dù rất tức giận, lại sợ làm anh đau, không dám dùng sức ném cặp sách lên người anh. Cho nên căp sách ở sau lưng Ôn Dĩ Nam rơi xuống một tiếng "Lạch cạch", cặp sách không có kéo hết, đồ vật bên trong rơi lả tả trên đất.
Ôn Dĩ Nam nghe được âm thanh nhưng cũng không quay đầu lại, tiếp tục đi lên phía trước. Khương Hoài Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-mai-sao-co-the-khong-loan/2107278/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.