Lời mà Tống Ngâm Tuyết nói, kiên định, cực kỳ tự tin, trầm ổn như núi, làm cho người ta rất khó tưởng tượng đây là những lời xuất từ miệng một nữ tử cực kỳ mảnh mai như thế!
Nhìn muội muội của mình, trong lòng có chút rung động, có chút kiêu ngạo, Tống Vũ Huyền mở miệng, nhẹ nhàng nói: “Ý Ngâm Tuyết là. . . . . .”
“Ca ca, thời cuộc hiện nay của Đại Tụng như thế nào rồi?” Không đợi Tống Vũ Huyền nói hết, Tống Ngâm Tuyết khẽ cười yếu ớt, nàng liếc nhìn tám người một bên, sau đó nhìn thẳng về phía trước nói.
“Thời cuộc hiện nay, Đại Tụng loạn trong giặc ngoài, kinh tế trong nước náo động, giá hàng tăng cao, lòng dân rối loạn, có nhiều dân chúng tranh nhau gây rối, lời nói dư luận thì nhiều như mưa rào tháng bảy, đều đứng trên góc độ Đại nghĩa để khiển trách Tống Vũ Thiên.”
“Mà bên ngoài, Đông Bình làm loạn ở biên ngoại, lộn xộn không thôi, Kiều quốc còn tuyên chiến, sắp qua Hoa đến Tụng, mặc dù không đáng ngại cho lắm, nhưng mà vẫn khiến người nào đó đau đầu.”
Tống Vũ Huyền nhàn nhạt nói ra phiền toái mà Tống Vũ Thiên gặp phải, biểu lộ thâm trầm, kiêng kị. Thấy vậy, Tống Ngâm Tuyết cười nhạt chỉ ngước mắt nhìn hắn không nói, thần sắc bình tĩnh giống như hết thảy mọi chuyện đều bị khống chế trong tay nàng.
“Tuyết Nhi, có chuyện ta không hiểu, chúng ta đã quyết liều mạng với Tống Vũ Thiên, vậy tại sao còn khơi mào chiến loạn với Kiều quốc và Đông Bình? Dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-huong-tam-chong/1621491/chuong-199.html