Trong Hoàng thành Đại Lương, một chiếc xe ngựa đang phóng nhanh về hướng Vân Thủy sơn trang, sau xe, Cầm Tâm cỡi ngựa, vẻ mặt lo lắng, nàng không ngừng ngẩng đầu nhìn trời, đồng thời tần suất huy động roi ngựa trong tay không khỏi nhanh hơn, bởi vậy có thể thấy được trong lòng nàng, thật sự rất gấp.
Làm sao bây giờ? Nên làm cái gì bây giờ? Giờ dược lực phát tác sắp đến. . . . . .
Ngoài xe Cầm Tâm sốt ruột nghĩ, trong xe Tử Sở cùng Thư Ly cho rằng Tống Ngâm Tuyết đã xảy ra chuyện gì, vẻ mặt lo lắng nhíu chặt mày.
“Thân phận của Tuyết Nhi vừa mới công bố khắp thiên hạ, Tống Vũ Thiên có thể phái sát thủ đến vào lúc này hay không a?” Tử Sở nắm chặt tay, xoay mặt nói với Thư Ly.
“Không biết, chúng ta về trước xem rồi hẵng nói.” Không biết tình huống thế nào, Thư Ly trả lời.
Nghe vậy cũng không còn cách nào khác, Tử Sở gật đầu, tập trung tầm mắt ra ngoài xe, trái tim giống như muốn bay lên, hận không thể lập tức bay đến bên người Tống Ngâm Tuyết.
Đôi mắt một mực nhìn về phía trước, thần sắc lo lắng, Tử Sở ngồi yên, môi mím chắt. Bộ dạng Thư Ly cũng không khá hơn chút nào, tuy hắn mặt ngoài nhìn có vẻ bình tĩnh, nhưng kỳ thật trong lòng lại nóng như lửa đốt.
Tử Sở vừa ra ngoài xem, trong lòng vừa yên lặng cầu nguyện, trong lúc đó một cảm giác dị thường chảy qua toàn thân, làm cho hắn bụm lấy ngực, toàn thân không khỏi rung động một hồi.
“Tử Sở,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-huong-tam-chong/1621483/chuong-191.html