Sáng sớm ngày thứ hai, Tống Ngâm Tuyết xuất cốc, trong biểu lộ ngàn lần không muốn của Vô Song cùng Minh Tịnh cuối cùng cũng nhấc chân đi ra.
Giao giới hai nước Hoa, Kiều, đi trên quan đạo, trong lòng không ngừng tự hỏi về tin tức Dực Thịnh truyền tới, suy nghĩ về những hành động của Tống Vũ Thiên, bối rối không biết bước tiếp theo mình nên ứng đối như thế nào.
Trời thu tháng mười, khắp nơi là cảnh thu hoạch, hai nước Hoa, Kiều này, không hổ là nước giàu có trong sáu nước, ở nơi biên giới xa xôi này, cảnh thu hoạch vẫn tốt hơn hẳn so với các nước khác, chẳng trách lúc mới gặp, Khuynh Nhạc công chúa Kiều Mạt Nhi đã từng xem thường Đại Tụng như vậy.
Tống Ngâm Tuyết vừa đi vừa nghĩ, bị phong cảnh ven đường hấp dẫn, cảm giác sâu sắc rằng nếu có một ngày, đợi nàng buông xuống mọi gánh nặng trên vai, nhất định phải đi ra ngoài tùy ý dạo chơi, tham quan danh lam thắng cảnh sáu nước.
Thầm nghĩ, nàng đi về hướng Hoa quốc, đã hẹn ước cùng bọn Dực Tu, cho nên rất nhiều chuyện trước mắt này, hết thảy cứ chờ đến Hoa quốc lại tiếp tục bàn bạc a.
Cước bộ, bắt đầu nhanh chóng vội vàng đi về phía trước, muốn tranh thủ trước khi trời tối đi vào trong thành, tuy Tống Ngâm Tuyết cũng không sợ một mình qua đêm trong rừng núi, nhưng đối với nàng mà nói, nếu có thể có giường ngủ, nàng tuyệt đối sẽ không ngủ trên mặt đất.
Theo tình hình này, trước khi trời tối hẳn là miễn cưỡng có thể tới trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-huong-tam-chong/1621417/chuong-125.html