Một câu phải đi, làm cho Phùng Tử Chương vốn đã tức đỏ hai mắt nổi cơn điên! Từ nhỏ đến lớn, hắn chưa từng nếm qua thiệt thòi lớn như vậy, để cho người ta trêu chọc như vậy! Hôm nay, ả quận chúa thấp hèn vạn người thóa mạ này, cư nhiên dám đối xử với hắn như thế? Điều này bảo hắn, bảo hắn làm sao nuốt trôi được cái cục tức này chứ!
“Đứng lại!” Vội vã tiến lên, muốn bắt lấy tay của nàng, mặt Phùng Tử Chương lúc này đã hoàn toàn biến thành màu gan heo khó coi.
Lắc mình một cái, nhẹ nhàng linh hoạt tránh thoát ma trảo của hắn, vẻ mặt Tống Ngâm Tuyết thờ ơ nói: “Phùng Phò mã không cần phải quá khách khí, Ngâm Tuyết đã ăn no, sẽ không ngồi quấy rầy thêm nữa!”
Dùng mắt ra hiệu, sau đó xoay người bước đi. Sau lưng Kỳ Nguyệt đứng lên theo, muốn đi ra ngoài, mà Tử Sở bên cạnh, do dự một chút, cũng đứng dậy.
“Biểu ca!” Quát chói tai một tiếng, Kiều Mạt Nhi phẫn nộ đỏ mặt, cực lực áp chế cơn tức giận, nàng nhẹ nhàng chậm rãi nói: ” Biểu ca, Mạt Nhi cùng Nhị tỷ phu đã lâu không gặp, còn muốn lưu lại trò chuyện thêm chốc lát!”
Lời này vừa nói ra, ý của Kiều Mạt Nhi là muốn cầu Tử Sở lưu lại cùng nàng, bởi vì thể diện, nàng muốn Tử Sở đứng cùng một chiến tuyến với mình!
Nghe vậy, Tử Sở hiểu ý của nàng, chính là trong lòng, lại cực kỳ không muốn! Ngẩng đầu nhìn nàng, trên mặt mơ hồ có chút phức tạp, dừng lại trong chốc lát, lần đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-huong-tam-chong/1621349/chuong-57.html