“Này , ngươi làm gì vậy!”Thét lên một tiếng kinh hãi, Tống Ngâm Tuyết lập tức đứng lên, nhìn Kỳ Nguyệt quần áo rộng mở, mơ hồ lộ ra lồng ngực gợi cảm hoàn mỹ, nàng vội vàng chắp tay quay lưng đi.
“Đây không phải là thứ quận chúa vẫn muốn đấy sao? Tại sao bây giờ còn làm bộ làm tịch? Người một mực chờ đợi, không phải là muốn một lần hảo hảo chà đạp ta sao? Đã như vầy, người lúc này quay lưng đi làm gì? Là bởi vì tướng mạo ta so ra kém những phu quân khác của người, hay là cảm thấy kỹ thuật của ta không tốt, không cách nào làm cho người thỏa mãn?” Lời nói hết sức châm chọc, biểu lộ có chút vặn vẹo, có lẽ là lời Lâm Phong nói ban ngày đã phát huy tác dụng, Kỳ Nguyệt lúc này đã bị sự phẫn nộ làm cho hai mắt đỏ hồng, cũng không trông nom sự ngượng ngùng bình thường của bản thân, cả người trần trụi đả kích Tống Ngâm Tuyết, giống như chỉ cần thấy nàng có một chút không vui, trong lòng mình sẽ vô cùng vui vẻ.
“Quận chúa! Người trăm phương ngàn kế làm nhiều việc như vậy, không phải chỉ chờ đợi hôm nay sao? Hiện tại Kỳ Nguyệt đã đứng ở trước mặt người, người cần gì phải giả bộ!” Lời nói lạnh lùng như băng tuyết truyền đến, mang theo sự khinh thường nồng đậm, Kỳ Nguyệt nói xong nhắm mắt lại, một bộ dạng thịt béo chờ bị xé xác.
“Đủ!”
Thấy hắn như thế, Tống Ngâm Tuyết xoay người, đầu lông mày nhíu lại, khẩu khí rất là lạnh nhạt nói: “Kỳ Nguyệt, ngươi không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-huong-tam-chong/1621321/chuong-29.html