"Cô không thể đi làm." Dương Đông giậm chân đuổi theo Hạng Bội Tâm.
"Tôi muốn đi!" Cô dùng giọng khàn khàn, lấy hết sức lực toàn thân hét trả lại.
"Không được, lát nữa chúng ta hỏi thiếu gia, anh ấy nhất định không cho phép." Dương Duy đúng lúc mở cửa phòng, "A Đông, em đang bảo không cho phép chuyện gì vậy?"
"Hạng Bội Tâm lên cơn sốt, nhưng cô ta còn muốn đi làm."
Bước nhanh về phía cô, anh để tay lên trán cô, mặt nghiêm nghị.
"Đến nói còn không nổi, cô ta còn muốn giáo huấn em." Dương Đông không phục thêm vào.
"Tôi không sao." Cố sức đề cao giọng, vẫn vô cùng khó nghe nghe như con vịt chết, làm cô rất ảo não.
"A Đông, nếu cô ấy còn khăng khăng, lập tức đóng gói đưa cô ấy vào bệnh viện."
Dương Đông khiêu khích làm mặt quỷ với cô, cứ như đang nói, cô xem đi.
Hạng Bội Tâm gấp đến độ giậm chân, "Không được, cuộc họp hôm nay rất quan trọng, liên quan đến tương lai chúng ta xuất hiện lại trên thị trường, hơn nữa chúng ta còn phải..."
Dương Duy đưa tay ngăn lại, "Những việc này anh sẽ sắp xếp, giờ nếu em không về phòng nằm nghỉ thì phải lập tức đến bệnh viện." Anh bày ra vẻ uy nghiêm hiếm có.
"Nhưng em đã uống thuốc hạ sốt rồi." Sao cô có thể yên tâm? Chuyện này vô cùng quan trọng.
"Nếu em còn tiếp tục tranh luận với anh thế này, anh có thể yên tâm đến công ty không?"
"Nhưng mà việc này..." Cô nhíu mày.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-ca-nguoi-giu-tu/3074181/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.