"Cho nên bây giờ anh cũng cần tôi!" Cô rít lên với anh.
"Tôi lại không thân cũng chẳng quen cô."
"Vậy anh xem như tôi bị sét đánh, hoặc uống nhầm thuốc là được!" Cô hiếm khi bộc phát cơn giận thế này.
Dương Duy mất một lúc không nói được gì, chỉ mở to mắt nhìn cô gái nhìn như yếu đuối lại kiên cường trước mặt.
Rất lâu, cô thở ra mấy lượt, "Tóm lại, bây giờ anh lập tức thuê tôi đảm nhiệm chức trợ lý của anh, tôi sẽ tính toán lập kế hoạch tiếp theo."
"Cô Hạng, tôi phải thành thực với cô, bây giờ tôi vốn không còn dư tiền để thuê cô làm trợ lý cho tôi." Anh tận tình khuyên bảo cô thay đổi chủ kiến.
Hạng Bội Tâm nhíu chặt mi tâm, "Tôi biết, tiền lương tôi bằng lòng để anh nợ, nhưng mà, tôi có một yêu cầu duy nhất, mong anh nhất định phải tuân thủ."
"Yêu cầu gì?"
"Thủ đoạn độc ác."
"Thủ đoạn độc ác?" Dương Duy lộ ra vẻ bối rối hiếm thấy.
Thiện Khả Vi cũng sảng khoái, không hỏi gì nhiều, tay trái thu tiền vào túi, tay phải lập tức cho người đóng gói tủ Gỗ sưa, nhân viên vận chuyển còn tốt bụng đưa cả người cả tủ về đến nhà họ Dương.
Hạng Bội Tâm ngửa đầu nhìn tòa nhà lớn của nhà họ Dương, nhớ cái ngày khi nhà mình tuyên bố phá sản, cảnh tượng khi ấy hệt như nhà họ Dương bây giờ, sa sút mà thê lương.
"Nơi này chỉ có thể ở đến cuối tháng." Dương Duy thật thà nói.
Đi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoi-ca-nguoi-giu-tu/3074163/chuong-3-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.