Chuyển ngữ: Hiểu Vân
***
Sơ Niệm nghe y hỏi đến chuyện bản thânmình về sau tính toán thế nào, trong đầu liền lập tức xẹt qua chuyện lúc trước nàng từng phó thác mẫu thân Vương thị chuyển hộ lá thư đến cho tổ phụ, không khỏi ngẩn người.
Từ Nhược Lân lúc này, cũng không biết suy tư trong lòng của nàng, thấy nàng biểu tình ngơ ngác, nghĩ rằng nàngcòn cảm thấy bối rối. Do dự một chút, rốt cuộc nhìn nàng, nhắc nhở: “Tanghĩ là, xảy ra chuyện như vậy, sau khi nàng trở về, ta sợ nàng sẽ chịuuất ức…”
Sơ Niệm lúc này mới hiểu được ý tứ của y.
Tựa như nàng ngày ấy, ở trước mắt baongười, bị Triệu Tĩnh phái người tới giả trang cường đạo cưỡng ép bắt đi, từ lúc xảy ra chuyện đến giờ đã hơn mười ngày trôi qua, cho dù nàng bây giờ thanh thanh bạch bạch (*) trở về, cũng là có miệng khó phân. Trongbối cảnh mà danh tiết nữ tử thậm chí còn quan trọng hơn tánh mạng, nghĩđến tuyệt đối sẽ không có thanh danh tốt đẹp gì…
(*) thanh thanh bạch bạch: trong sạch
Nếu là Tư Sơ Niệm trước đây, gặp chuyệnnhư vậy, Từ Nhược Lân giờ này lo lắng thật sự cũng không thừa. Nhưngnàng bây giờ, ý nghĩ sớm đã có chút bất đồng. Thấy y nhìn chính mình,nàng liền à một tiếng, chỉ nói: “Nếu ta không quay về, còn có thể đi nơi nào? Sự tình tuy không phải thường, nhưng cũng không phải ta mong muốn. Ta không thẹn với lương tâm, chưa nói tới chịu uất ức.”
Từ Nhược Lân thấy nàng nghiêng nghiêngnằm trên giường, trong lúc nói ra những lời này, hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-xuan-lau/1407328/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.