Chuyển ngữ: Hiểu Vân
Sơ Niệm biết thiếu niên Triệu Vô Dạng kia đang ở trong khoang bí mật trênthuyền. Chu Chí sớm tối nào cũng thừa dịp nàng cho hạ nhân lui xuống, đi xuống khoang thuyền để đưa thuốc cùng thức ăn cho hắn. Lúc đầu, nàngcho rằng Từ Nhược Lân cũng theo lên thuyền, nhưng nàng nhanh chóng pháthiện ra y không có mặt. Bảy tám ngày trôi qua rất nhanh. Vì không có cơhội nói chuyện với Chu Chí, nàng hơi lo cho thương thế của thiếu niênkia. Có một lần nàng lén lút, tự mình đi xuống khoang thuyền để xem xét, lại không phát hiện ra chỗ hắn ẩn thân.
Đêm nay thuyền thả neo ở nơi có tên gọi là trấn Đông Bình. Giờ này đêm đãkhuya, Xích Tố cũng đã ngủ, nhưng nàng chẳng thấy buồn ngủ. Đứng dậykhoác vào chiếc áo choàng, nàng kéo chốt cửa sổ bên mạn tàu, đẩy cửa rangoài, một trận gió lạnh thấu xương ập vào ngay lập tức, nàng co cổ lại, nhưng đầu óc lại nhẹ nhàng khoan khoái không ít. Nàng nghe thấy từ phía trước truyền đến tiếng ho khan nho nhỏ của Chu Chí, biết hắn còn đanggác đêm. Ngoái ra ngoài nhìn một chút, lại thấy ở phía trước đèn trênthuyền vẫn còn sáng. Đang muốn đóng cửa sổ, bỗng nhiên nàng thấy một thứ gì đó đen nhánh tròn tròn từ phía dưới cửa sổ chui lên, nhất thời bịdọa thất kinh hồn vía, đang muốn hét to lên, cái thứ tròn tròn kia đãthở dài một hơi, cất tiếng nói: “Đừng la, đừng la, là ta…”
Bây giờ Sơ Niệm mới nhìn rõ lại thứ tròn tròn mới vừa dọa mình nhảy dựnglên là đầu một người. Mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-xuan-lau/1407321/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.