Sơ Niệm chịu, bất quá chỉ là chút bị thương ngoài da, uống ít thuốc nghỉ ngơi vài ngày xong,ngoại trừ một đôi chân còn bị quấn giống như bánh chưng không thể bướcxuống đi lại, thì các nơi còn lại trên người nàng, dần dần đều khôngđáng ngại.
Còn về nha đầu Thu Liễukia, nằm ở trên giường mấy ngày nay, nàng từ miệng Vân Bình, rốt cuộcnghe được đến chút tin tức. Nghe nói, trong mấy ngày Nhị gia bệnh nặng,nàng ta vẫn bị nhốt tại một góc nào đó trong phủ, Liêu thị nghiêm lệnhcấm không ai có thể tới gần. Ngày thứ ba Nhị gia mất, Thu Liễu liền biến mất khỏi quý phủ, đến tận hôm nay cũng không có tin tức gì, một ngườisống lớn như vậy cứ thế mà tan biến.
“Nghe nói ngày đó, cóngười đi ngang qua chỗ đó, dường như loáng thoáng nghe nàng ta ở trongphòng gào thét, bị thái thái biết được, đã gọi người trói nàng ta lại,miệng còn bị nhét vải bố.” Vân Bình nhỏ giọng, lúc nói lời này, một bênlà đồng tình, một bên, vẻ mặt cũng không che dấu được sự tò mò. “Khônghiểu nàng ta rốt cuộc phạm phải tội gì? Liên lụy đến biểu tiểu thư bịthái thái cấm túc đến nay, đã nhiều ngày không thấy nàng…”
Khi Từ Bang Đạt xảy rachuyện đó, bởi vì đúng lúc quốc tang, việc mới phát sinh, Liêu thị liềnche đậy vô cùng nghiêm mật, ngoại trừ số ít mấy người tâm phúc, còn lạimọi người đều mờ mịt không biết. Mặc dù có cảm giác Nhị gia ra đi quámức đột nhiên, cũng có người lén lút bàn luận, nhưng ai lại nghĩ đến cái loại sự tình này? Về phần Thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-xuan-lau/1407317/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.