Cách một đoạn không xaphía trước, một chiếc xe ngựa đang nằm trên đường, một bên trục bánh xedường như đã bị hỏng hoàn toàn. Một vị phu nhân chắc là người ngồi trênxe đang đứng bên cạnh, để tang, tuổi ước chừng ba bốn, ba lăm; bên cạnhcó hai ma ma đi theo, người xa phu ở phía trước thì vẻ mặt như màu đất,thiếu chút nữa là quỳ lạy trên mặt đất, miệng không ngừng tự trách nói:“Vương phi thứ tội, Vương phi thứ tội, đều do tiểu nhân nhất thời sơsẩy…”
Chiếc xe này thuộc độingũ xe đưa linh cữu, xếp hàng ưu tiên phía trước, đương nhiên địa vịcàng cao. So với Quốc công phủ thì càng tôn quý hơn, đó là dòng dõihoàng tộc. Sơ Niệm nghe thấy xa phu kia gọi phu nhân đó là “Vương phi”…Chẳng qua Triệu thị phiên vương rất nhiều, không biết là nhà ai thôi.
Phu nhân đó nhìn một hàng dài không thấy điểm cuối phía sau, thoáng nhíu mày, nói: “Gọi người kéo xe sang một bên trước đi, miễn cản đường.”
Xa phu thấy nàng khôngtrách, như trút được gánh nặng, vội gọi một hiến binh đứng cách mườibước bên đường, nói: “Xe của Bình vương phi bị hỏng rồi, mau đến nânggiúp.” Bốn năm người nhanh chóng chạy tới, người dắt ngựa, người nângbánh xe, ba chân bốn cẳng kéo xe ngựa vào ven đường.
Xa phu lo lắng nhìn trước ngó sau, nói: “Vương phi xin chờ, tiểu nhân chạy lên trước tìm quannghi trượng hỏi thử, xem có xe ngựa trống nào không.” Dứt lời vội chạyđi.
Đoàn xe bị cản trở lúctrước bắt đầu khôi phục, chầm chậm tiến lên. Từng chiếc từng chiếc mộtlộc cộc lướt qua chỗ Bình vương phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-xuan-lau/1407309/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.