*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
<tbody>"Tiểu thư, lần này chúng ta thật sự nở mày nở mặt." Sau khi đóng cửa lại Bích Ngọc đắc ý cười to.
"Được rồi, chớ vì những người không đáng mà tức giận, sẽ tự làm hại bản thân." Thượng Quan Tây Nguyệt tới gần cửa nói, cố ý để người ngoài cửa nghe thấy.
Cách đó không xa Thượng Quan Lưu Phong nghe được câu này, bước chân lảo đảo, tức giận đến kém chút phun ra một ngụm máu.
"Ha ha, tiểu thư, chơi thật vui, ngươi nhìn sắc mặt lão gia kìa..." Tiểu Ngôn từ khe cửa nhìn thấy bộ dáng quẫn bách của Thượng Quan Lưu Phong, cười đến vô cùng vui vẻ.
"Tốt tốt, Khương ma ma, chúng ta cùng đi dạo phố thôi." Thượng Quan Tây Nguyệt quay đầu hỏi Khương ma ma.
"Không được, tiểu thư, người trẻ tuổi các ngươi cùng đi đi, bộ xương già này vẫn nên ở nhà đợi thôi, đúng lúc vừa mới chuyển tới, ta đi sửa sang phòng ốc một chút."
"Vậy được rồi, ma ma, chúng ta đi trước, nếu ngươi mệt, liền đi nghỉ ngơi, chờ chúng ta trở về tự dọn phòng cũng được" Thượng Quan Tây Nguyệt nhìn thấy Khương ma ma mệt mỏi, quan tâm lôi kéo tay bà.
"Được rồi, các ngươi đi đi, Tiểu Ngôn, Bích Ngọc, các ngươi chiếu cố tốt tiểu thư, nếu có việc gì xảy ra ta sẽ không tha cho các ngươi." Khương ma ma vừa phân phó vừa khẽ đẩy các nàng ra ngoài.
"Yên tâm đi, ma ma, chúng ta sẽ chiếu cố tốt tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-vuong-sung-phi-phe-vat-dich-nu-dai-tieu-thu/172628/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.