Edit:susublue
Lúc này Thượng Quan Lâm như một người gỗ không có ý thức vậy, người khác kêu nàng làm gì thì nàng làm cái đó, nghe thấy người trước mặt mình mở miệng lần nữa, trong nội tâm nàng đã tự nói với mình, mình nhất định phải làm theo lời "Chủ nhân "
Thượng Quan Tây Nguyệt rất hài lòng, sau đó nói những chuyện mình muốn nàng quên ra để nàng ghi nhớ trong đầu, sau khi nói xong búng tay một cái, sau khi Thượng Quan Lâm tỉnh lại cảm thấy ngực đau đến hôn mê bất tỉnh.
Đối với Vũ Huyên Huyên, Thượng Quan Tây Nguyệt cũng dùng phương pháp giống y như vậy để nàng quên mất chuyện mình chó võ công và Bách Lý Thần giả ngu.
Sau đó Bách Lý Thần kêu Đông Nhật đang ẩn thân ở một nơi bí mật gần đó đưa hai người bọn họ về trước.
Trông thấy chỉ còn lại mấy người bọn họ, Thượng Quan Minh Tuyên một đi lên kéo Thượng Quan Tây Nguyệt lại "Nguyệt nhi, vừa rồi muội dùng võ công gì mà khiến cho họ thành ra như vậy, bình thường muội đều không ra khỏi cửa, vậy đã học được ở đâu vậy. "
Long Hạo Lăng cũng tò mò nhìn Thượng Quan Tây Nguyệt, không thể trách hắn nông cạn, mà vì võ công vừa rồi Thượng Quan Tây Nguyệt dùng hắn thật sự chưa từng nghe thấy cũng chưa từng nhìn thấy.
Thượng Quan Tây Nguyệt thấy rốt cục bọn họ cũng hỏi tới vấn đề này, nàng không biết phải trả lời thế nào, lúng túng sờ lên lỗ mũi của mình.
Rốt cục nên nói thế nào đây, chẳng lẽ ăn ngay nói thật, nói mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-vuong-sung-phi-phe-vat-dich-nu-dai-tieu-thu/1635386/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.