Edit: susublue
Quả nhiên, Thượng Quan Lâm ngậm miệng lại, mặt không cam lòng nhìn Thượng Quan Tây Nguyệt và Bách Lý Thần cười cười nói nói đi đến xe ngựa bên kia.
Nhìn thấy bọn họ ngồi vững vàng xong, xa phu lập tức vung roi, khi xe ngựa chạy đến trước mặt Thượng Quan Lâm, Thượng Quan Tây Nguyệt nhấc rèm lên "Nhị muội, chúng ta đi trước đây, ngươi mau lên."
Nói xong xe ngựa nhanh chóng chạy qua mặt Thượng Quan Lâm để lại tro bụi phía sau.
"Khụ khụ "Thượng Quan Lâm bị sặc ho hai tiếng, nhìn chằm chằm vào xe ngựa chở Thượng Quan Tây Nguyệt đã sớm không nhìn thấy nữa.
"Biểu muội, ngươi mau lên đây!" Giang Nguyên đau lòng nhìn nàng bị sặc đến đỏ bừng mặt, vươn tay chuẩn bị kéo nàng lên.
Nhưng Thượng Quan Lâm cũng không nhìn hắn cái nào, tự mình nhảy lên xe ngựa.
So với không khí im lặng nặng nề bên này, bên phía Thượng Quan Tây Nguyệt cực kỳ náo nhiệt.
"Tỷ tỷ "Bách Lý Thần liên tiếp gọi Thượng Quan Tây Nguyệt
"Đi Vạn Phật Tự làm gì " Bách Lý Thần hỏi chuyện mình vừa mới nghe được.
"Ngắm hoa thôi!"Thượng Quan Tây Nguyệt trả lời.
Long Hạo Lăng ngồi bên phải vừa đúng lúc đối mặt với Thượng Quan Tây Nguyệt, diẽndà,n/lê""quý]dôn hắn nhìn khuôn mặt nhã nhặn của Thượng Quan Tây Nguyệt, cảm thấy mình lại không thể khống chế được nhịp tim, nhưng nhìn thấy hai người cầm tay nhau, sắc mặt của hắn lại trở nên cô đơn.
"Nguyệt nhi, nhìn thấy chúng ta sao ngươi không có biểu cảm gì vậy!" Bách Lý Gấm ngồi đối diện mong đợi nhìn Thượng Quan Tây Nguyệt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-vuong-sung-phi-phe-vat-dich-nu-dai-tieu-thu/1635368/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.