Edit: susublue
Lúc này Thượng Quan Tây Nguyệt đang ở trong sân, Tiểu Ngôn đang bênh vực nàng.
"Bọn họ thực sự quá phận, sao có thể oan uổng tiểu thư như thế."
"Còn không phải sao, là tiểu thư cứu vị thiếu gia heo kia."Bích Ngọc cũng học theo cách gọi của Thượng Quan Tây Nguyệt.
Lúc các nàng đang nghị luận ầm ĩ, A Văn đi vào bẩm báo, nói Thượng Quan Lâm tới.
Thượng Quan Tây Nguyệt hiếu kỳ không biết nàng tới làm gì, Thượng Quan Lâm đã tươi cười đi đến.
"Đại tỷ, đang tán gẫu sao."
Thượng Quan Tây Nguyệt nhìn nụ cười gượng gạo của Thượng Quan Lâm, trong lòng biết khi con chồn chúc tết con gà thì không có ý gì tốt cả, nhưng không sao, diễn,đàn;llequydoon binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, nàng gặp chiêu nào sẽ phá chiêu đó.
" Sao nhị muội lại có thời gian rảnh tới đây vậy, không cần chăm sóc đệ đệ heo của ngươi sao?" Thượng Quan Tây Nguyệt cố ý kích thích nàng, muốn để nàng lộ ra mục đích đến đây.
Thượng Quan Lâm nghe Thượng Quan Tây Nguyệt châm chọc mình, ép buộc mình nhất định phải bình tĩnh, chỉ cần lừa được nàng ra ngoài, tất cả đều sẽ dễ dàng, nghĩ đến mục đích của mình, Thượng Quan Lâm dần bình ổn lại, tiếp tục tươi cười như hoa "Đại tỷ, Dục đã có người chăm sóc, không cần lo lắng, ta biết đại tỷ còn tức giận vì chuyện của Dục, hi vọng ngươi đại nhân đại lượng, đừng so đo với hắn."
"Ta đương nhiên rộng lượng, ta cũng không muốn tức giận với một con lợn, nếu không sẽ mất thể diện, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-vuong-sung-phi-phe-vat-dich-nu-dai-tieu-thu/1635366/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.