Edit: susublue
"Thượng Quan Lâm, lỗ tai nào của ngươi nghe thấy ta nói mình đẩy Thượng Quan Dục vào nước." Thượng Quan Tây Nguyệt châm chọc nhìn nàng, sao trên đời này lại có loại người như vậy, một lòng chỉ muốn vu hãm người khác.
"Ta..." Thượng Quan Lâm nói không nên lời, bởi vì nàng thật sự không nghe thấy Thượng Quan Tây Nguyệt nói."Dù ngươi không nói, nhưng ngươi im lặng cũng coi như thừa nhận." Thượng Quan Lâm chưa từ bỏ ý định ngụy biện.
"Ngươi câm miệng cho ta." Thượng Quan Tây Nguyệt hét lớn một tiếng "Ngươi không nói gì không ai nói ngươi câm đâu."
"Còn về nguyên nhân Thượng Quan Dục rơi xuống nước, ta tưởng nô tài của hắn nên kể hết mọi chuyện ra rồi chứ." Thượng Quan Tây Nguyệt thấy Tiểu An cúi đầu, duỗi ra ngón tay thon dài ra chỉ vào hắn.
Tiểu An quỳ trên mặt đất nghe thấy Thượng Quan Tây Nguyệt nói vậy, ngẩng đầu đã nhìn thấy ngón tay của nàng chỉ vào mình, bị dọa đến mức không dám thở mạnh một tiếng, cấp tốc cúi đầu nơm nớp lo sợ.
Thượng Quan Tây Nguyệt nhìn thấy dáng vẻ sợ hãi của Tiểu An, cũng không làm khó hắn, [email protected] ]]llequydoon thu tay lại, con mắt quét qua một vòng rồi nói "Nếu như các ngươi không chê phiền muốn nghe thêm lần nữa, vậy ta kể lại cho các ngươi nghe, là do Thượng Quan Dục muốn đẩy ta xuống nước trước, ta né qua một bên, rồi tự hắn rơi xuống nước, vậy thôi."
"Ai bảo ngươi tránh." Thượng Quan Lâm hỏi một câu không đầu không đuôi.
Thượng Quan Tây Nguyệt phì cười một tiếng, cười đến nỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-vuong-sung-phi-phe-vat-dich-nu-dai-tieu-thu/1635362/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.