Edit: susublue
Ngay khi Thượng Quan Tây Nguyệt ở trên đường tranh chấp với người khác, Tiểu Ngôn đã xảy ra chuyện.
Trở về phủ Thượng Quan Lâm nổi giận, nàng đi vào vườn hoa hái toàn bộ hoa cỏ ném xuống đất, nhưng chỉ như vậy vẫn không làm tiêu tán phẫn nộ của nàng.
Tiên Phán Phán đáng chết, mỗi lần đều muốn đối nghịch với nàng, đáng chết, dám giẫm đạp người khác, giống y như Thượng Quan Tây Nguyệt, sớm muộn gì cũng có một ngày, nàng phải để bọn họ quỳ gối trước mặt mình cầu xin tha thứ.
Nghĩ như vậy, Thượng Quan Lâm tưởng tượng thấy Thượng Quan Tây Nguyệt đang quỳ trên mặt đất không ngừng dập đầu.
" Nhị tiểu thư, Hỉ nhi cầu kiến."Thanh Hà ngắt dòng suy nghĩ của Thượng Quan Lâm, hình ảnh Thượng Quan Tây Nguyệt quỳ trên mặt đất toàn bộ biến mất, diienxdafnllequysdonn Thượng Quan Lâm bất mãn quay đầu lại.
"Cho nàng ta vào."
"Bái kiến Nhị tiểu thư." Hỉ nhi nhìn Thượng Quan Lâm cung kính khom người xuống, thái độ đối với Thượng Quan Tây Nguyệt quả thực cách biệt một trời một vực.
"Sao ngươi lại tới đây, không phải ta để ngươi tới giám thị Thượng Quan Tây Nguyệt sao?" Giọng nói của Thượng Quan Lâm không hề thân thiện.
"Là như vậy, Nhị tiểu thư, Thượng Quan Tây Nguyệt đã đi ra ngoài từ sáng sớm rồi, cho nên nô tỳ đến báo cáo với người."
"Ra ngoài, cút ra ngoài, chút chuyện nhỏ này..." Thượng Quan Lâm đột nhiên dừng lại, Thượng Quan Tây Nguyệt ra ngoài, có nghĩa là bên kia không có ai, vậy đồ cưới...
"Ngươi khẳng định nàng đã ra ngoài? Vậy cái bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-vuong-sung-phi-phe-vat-dich-nu-dai-tieu-thu/1635329/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.