"A" Thượng Quan Tây Nguyệt cũng không nghĩ nhiều liền để tay xuống, mặt mình chắc vẫn như vậy, dù có xấu hơn cũng không hơn bao nhiêu.
"Lạc Lạc, bây giờ ta đã gỡ bỏ phong ấn, cũng khai thông gân cốt, ta nên tu luyện thế nào đây." Thượng Quan Tây Nguyệt ngồi dưới đất một lần nữa, hai tay chống cằm khổ não nhìn lên bầu trời
Ông trời ơi, ngươi cho ta có thể tu luyện, lại không nói cho ta phương pháp tu luyện, giống như ngươi đưa một đống đồ ăn cho một người không thể há mồm ăn, khác nhau ở chỗ nào chứ, đều là có lòng mà lực không đủ.
Lạc Lạc đang muốn trả lời Thượng Quan Tây Nguyệt, đột nhiên..
"Oanh" cách đó không xa truyền đến một tiếng vang lớn
"Chuyện gì xảy ra" Thượng Quan Tây Nguyệt chuyển mắt về phía phát ra tiếng vang.
"Thanh âm này... Nhanh, chủ nhân, Thiên Hoàng đỉnh tái thế." Lạc Lạc vừa nói vừa chạy thật nhanh tới bên bờ hồ.
Thượng Quan Tây Nguyệt đứng lên chạy theo Lạc Lạc.
Đợi khi hai người chạy đến nơi, một chút động tĩnh đều không có, mặt hồ cực kỳ phẳng lặng, không có một gợn sóng
"Sao có thể, thanh âm vừa rồi rõ ràng là của Thiên Hoàng đỉnh, sao lại không thấy nữa." Lạc Lạc đặt mông ngồi dưới đất cúi đầu suy tư.
Thượng Quan Tây Nguyệt nhìn thấy nước hồ, con mắt đều sáng lên, thật xinh đẹp a, nước hồ màu sữa ngà, giống như sữa bò, phía trên hiện lên một chút ánh sáng, toàn bộ hồ nước tản ra tiên khí nồng đậm.
"Thật đẹp" Thượng Quan Tây Nguyệt cúi người ngồi xổm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-vuong-sung-phi-phe-vat-dich-nu-dai-tieu-thu/1635306/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.