"Tiểu thư, không được, ta chạy không nổi nữa rồi." Tiểu Ngôn dừng bước thở hồng hộc ấn bụng của mình.
"Nhìn thể chất của ngươi kìa, quá yếu, trở về phải chăm chỉ rèn luyện thêm." Thượng Quan Tây Nguyệt mặt không đỏ hơi thở không gấp nhìn các nàng.
"A, không thể nào." Bích Ngọc trưng một bộ mặt khổ qua vô cùng đáng thương nhìn chằm chằm Thượng Quan Tây Nguyệt.
"Làm sao không biết, Bích Ngọc ngươi nhìn, nơi này có một nhà may, chúng ta đi vào mua mấy bộ y phục."
Thượng Quan Tây Nguyệt vừa nói vừa dẫn hai nha hoàn đi vào.
"Vị cô nương này, muốn quần áo gì, nơi này tất cả quần áo đều là tinh phẩm, kiểu dáng cũng mới mẻ độc đáo nhất, giá cả tuyệt đối già trẻ đều không lừa gạt." Thấy có khách tới cửa, một vị nam tử trung niên đi tới.
"Ta muốn cái này, cái này, còn có cái này" Thượng Quan Tây Nguyệt nhìn một chút liền chỉ ba bộ treo màu đỏ chót trên vách tường.
"Được rồi." Lão bản nhiệt tình đem ba bộ quần áo lấy xuống.
"Đúng rồi, lão bản, ta muốn chọn cho hai nha hoàn của ta hai bộ y phục." Thượng Quan Tây Nguyệt nhìn về phía Tiểu Ngôn Bích Ngọc.
"Tiểu thư, không cần, chúng ta có quần áo." Tiểu Ngôn cuống quít khoát tay.
"Ta mua cho các ngươi các ngươi không được phép cự tuyệt."
"Lão bản, lấy bốn bộ kia đi." Thượng Quan Tây Nguyệt chọn cho Tiểu Ngôn một bộ màu hồng phấn, cho Bích Ngọc một bộ màu xanh biếc.
Chọn quần áo xong, thanh toán bạc, chủ tớ mấy người đi ra khỏi hiệu may.
Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-vuong-sung-phi-phe-vat-dich-nu-dai-tieu-thu/1635298/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.