"Xin nhờ hai vị, muốn vuốt ve âu yếm làm phiền vào phòng được không? Đừng làm ô nhiễm mắt của ta, lại nói, ở đây còn có rất nhiều người đang nhìn đấy." Thượng Quan Tây Nguyệt khinh bỉ nhìn một màn buồn nôn trước mắt.
Chậc chậc, thật đúng là một đôi cẩu nam nữ.
"Đại tỷ, ta..." Thượng Quan Lâm vội vàng đẩy Bách Lý Hành ra, lúc này mới phát hiện có rất nhiều người đều đang nhìn mình, xấu hổ cúi đầu.
"Đại tỷ, tại sao ngươi lại nói như vậy, cũng không phải ta muốn thái tử giải trừ hôn ước với ngươi, sao ngươi lại trút giận lên đầu ta." Thượng Quan Lâm cho là Thượng Quan Tây Nguyệt bởi vì thái tử muốn giải trừ hôn ước với nàng mà tức giận, đắc ý cực kỳ.
"Nhị muội, ta thấy ngươi suy nghĩ nhiều rồi, không phải hắn muốn giải trừ hôn ước với ta, mà là ta muốn hủy hôn với hắn, loại nam nhân cặn bã này, bản cô nương mới không thèm, ngươi thích thì cứ việc cầm lấy đi." Thượng Quan Tây Nguyệt xem Bách Lý Hành như một món đồ chơi, không đáng một đồng
"Lại nói, các ngươi ở chỗ này ôm ôm ấp ấp còn không phải đang làm trò cho người ta xem sao? Ai biết ở nơi không ai thấy lại làm ra chuyện gì khác thì sao. Ta có lòng tốt nhắc nhở ngươi, đừng bôi bẩn thanh danh phủ Thừa tướng."
"Đại tỷ, ngươi..." Thượng Quan Lâm mặt đỏ giống như máu, lại không biết nên nói cái gì.
Thượng Quan Lâm bình thường ác độc, nhưng cuối cùng vẫn có tư tưởng phong kiến
"Thượng Quan Tây Nguyệt, ngươi, nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-vuong-sung-phi-phe-vat-dich-nu-dai-tieu-thu/1635296/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.