Dọc theo đường đi có Cận Song Thành che chở, Nghiễn Tri tự nhiên không dám tìm đến Liên Ngọc gây phiền phức. Cận gia tại Hoài An, cách Dương Châu bất quá chỉ hai ngày lộ trình, chỉ là trọng thương mới khỏi, trên đường xóc nảy cũng khiến cho Liên Ngọc có chút ăn không tiêu.
Hôm tới được trước cửa, Cận Song Thành phân phó quản gia đưa Liên Ngọc đi sắp xếp, sau đó tự mình chỉ điểm hạ nhân chỉnh lý hàng hóa trên xe.
Quản gia thấy Liên Ngọc vẻ mặt tái nhợt, thân phận của y qua lời nói Cận Song Thành lại ám muội như thế liền cũng không dám chậm trễ, vừa đưa y đến phía khu viện tử nơi tây viện cạnh hồ sen, vừa giới thiệu viện lạc mỗi nơi.
“An Bá!” Đúng lúc này, một người hạ nhân dáng dấp nam tử chạy tới, kích động ngắt lời quản gia.
Quản gia ngừng lại, Liên Ngọc cũng vội vã gật đầu chào, lui lại đứng ở bên cạnh, có vẻ thể thiếp tri lễ.
Nam tử kia nhìn y một trận, tiến đến bên tai quản gia nói nhỏ.
Loại hành động thầm thì ngay trước mặt này thực sự thiếu lễ phép, Liên Ngọc hơi nheo mắt, trên mặt như trước lộ vẻ dịu ngoan nhưng trong mắt đã có một tia không vui.
Cự ly gần như thế, dù cho thanh âm có nhỏ thế nào cũng nhiều ít nghe được những từ ngữ mẫn cảm, huống chi nam tử kia hiển nhiên có chút kích động, Liên Ngọc rất dễ dàng có thể nghe được trong lời hắn mấy câu chữ “Thỏ nhị gia”, “bị nam nhân thượng”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-vo-ha/3019692/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.