Edit: Miee (OnhaMiee)
Beta: Phở
______________
Cửa phòng khách điếm cũ nát bị đập đến nổi vang lên tiếng thùng thùng, Diêu Nguyên Trạm ở bên ngoài lòng nóng như lửa đốt, sợ muộn một giây nào nữa sẽ xảy ra chuyện lớn. Đầu óc đơn thuần biết mình khi dễ nương tử, gấp muốn chết, vừa vỗ vừa nhỏ giọng hô:
"Phụ thân! Phụ thân!"
May mắn cửa rất nhanh đã mở ra, Diêu Nguyên Trạm mừng rỡ ngẩng đầu, nhất thời sửng sốt không ngờ tới người mở cửa rõ ràng là mẫu thân vốn đang ở xa ngàn dặm. Diêu phu nhân xoa xoa đầu hắn, ôn nhu hỏi:
"Nguyên nhi thế nào rồi, được thấy nương rất vui sao?"
Nếu lúc này hắn bảo trì bình tĩnh, nếu là thanh niên tư duy nhân sự bình thường, ắt hẳn dễ dàng nhận ra cổ áo Diêu phu nhân có chút lộn xộn, trên người chỉ khoác áo đơn, môi hơi sưng có chút khác thường, hiển nhiên là bộ dạng vừa cùng người khác triền miên nửa chừng mà vội vội vàng vàng mở cửa.
Đáng tiếc Diêu Nguyên Trạm là si nhi, thấy phụ thân trần trụi đi đến cạnh mẫu thân hoàn toàn không chút nghi ngờ, miệng bẹp một cái, gấp đến độ muốn khóc.
Diêu Nguyên Trạm chưa kịp gật đầu, lập tức túm lấy cổ tay áo Diêu phu nhân, lắp ba lắp bắp:
"Nương, nương tử...Nương tử của con..."
Hắn lo đến nổi nói năn không được rõ ràng, sắc mặt Diêu phu nhân dần dần thay đổi, nhẹ nhàng trấn an, tiếp nhận áo ngoài Diêu tướng quân đưa tới để Diêu Nguyên Trạm dẫn đường đi qua xem thử.
Trước khi đi chỉ kịp quay đầu véo véo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-tuong/1112049/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.