Đứa nhỏ kia cũng thật ngoan ngoãn không quấy phá gì, Tiêu Thư lấy tay xoa xoa đầu đứa bé " Phúc Hỉ, giờ ta sẽ chăm sóc ngươi, ngươi phải thật ngoan ngoãn nghe chưa. Nếu ta vui thì sau này sẽ dẫn ngươi đi chơi."
Phúc Hỉ như nghe hiểu lời mà Tiêu Thư nói cười ngây ngô túm lấy áo của Tiêu Thư. Dỗ đứa bé kia ngủ, lúc đi ra khỏi phòng thì va vào người của Mộc Thanh.
"Sư phụ, mọi việc xong rồi sao." Nói đoạn nàng kéo y ra chỗ khác tránh làm ồn, ban đầu y không hiểu chuyện gì nhưng rất nhanh phản ứng lại cười cười nhìn đứa nhỏ.
Cứ vậy ngày ngày trôi đi, dòng suối đóng băng giờ đây cũng vươn mình làm nứt toát lớp băng dày chảy mạnh về phía hồ nước. Tiếng chim muôn rúc rích bên rừng trúc chào mừng xuân về. Ch𝐮yên t𝙧ang đọc t𝙧𝐮yện — t 𝙧ù𝙢t𝙧𝐮yện.vn —
Những cánh vườn rau cũng mơn mởn đón xuân sang, mọi chuyện đúng như tính toán, một vườn hoa nở rộ tại đình viện.
Thiền viện giờ đây giống một thôn trang nơi núi rừng, những cây trúc đung đưa theo gió được lựa trọn tỉ mỉ để làm dụng cụ, từ những thứ quen thuộc như đũa, muôi, thìa... đến những vật trang trí.
Ngày tất niên, thiền viện tưng bừng tiếng cười vui tươi. Hoa quả, bánh trái đều được làm thủ công trang trí khắp mọi gian phòng. Gian chính điện được trang trí lung linh nhưng chẳng hề hoa lệ mà mang vẻ tĩnh lặng.
Dòng chảy vô định của thơi gian cứ vậy trôi đi. Bảy năm sau, Tiêu Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-tu-chang-khoe-khong/2860737/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.