•Editor: Lan•
Chương 39
Chư Tinh Tử liều mạng muốn tỉnh lại, chỉ mong nhanh chóng tới núi Chương Vĩ cứu người. Vừa nghiến răng phá tan xiềng xích, trong khoảnh khắc ấy, tiền trần vãng sự cũng ùa về như thủy triều.
Nó đã không còn rơi lệ được nữa, chỉ phẫn nộ buông một câu, rồi chống trán ngồi dậy.
Cảnh tượng quen thuộc — thần điện quen thuộc, mây khói quen thuộc, từng gương mặt quen thuộc…
Những sư huynh mà nó từng ngỡ rằng đã bị chính tay mình giết đi trong cơn điên loạn, nay lại an nhiên đứng trước mặt.
Lẽ ra nó phải sớm hiểu ra…
Sư tổ lại lừa nó. Sư tổ vẫn luôn lừa nó…
Sắc mặt tái nhợt, nó bước xuống khỏi băng sàng.
Phụng Cực Thiên Tôn mừng rỡ đi tới: “Con à, con…”
Chư Tinh Tử một chưởng đẩy lão ra. Các sư huynh tuy chẳng rõ tiểu đệ tử này chính là Ma châu, nhưng bọn họ biết phần nào những khổ nạn nó đã chịu. Thân là đệ tử, không ai dám nhiều lời. Lúc này thấy nó đẩy sư tôn ra, mọi người cũng ngầm hiểu, chẳng ai dám mở miệng.
Sư đệ ngày trước đột ngột bị giam cầm nơi Tiên cung, trải qua thiên kiếp, lại bị biến thành heo con chuyển thế…
Trong mắt bọn họ, nó chẳng khác nào một con chó nhỏ ngoan ngoãn đi theo chủ nhân, tận tâm trông nhà hộ viện, bỗng dưng lại bị đá văng không thương tiếc. Ai thấy cảnh ấy mà chẳng đau lòng? Những ân oán rối ren kia, lúc này Chư Tinh Tử đã không rảnh để gỡ bỏ. Nó chỉ nhớ Hoắc Huyền còn đang ở núi Chương Vĩ, Bách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-trong-tay/4669595/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.