Ngũ hoàng tử khó chịu nói với tứ hoàng tử:
"Cái con nhỏ đó lại làm hỏng chuyện của chúng ta, đúng là đã không làm nên trò trống gì mà lại còn nhiều chuyện."
Tứ hoàng tử quay lưng về phía khác, giọng lạnh tanh:
"Đừng để kẻ khác chú ý nếu không sẽ bị bại lộ, cứ vờ như không biết bất cứ việc gì về việc này."
Ngũ hoàng tử bất lực gật đầu:
"Đệ biết rồi."
....
Tiểu Song lúc này đã đi về phía của nam nhân mặc lam y, cô hỏi Như Hoa bên cạnh:
"Nói thật với cô gần đây trí nhớ của ta rất thất thường, vì vậy nên khi ta hỏi cô người này là ai hoặc bất kì điều gì thì cô không được phép hỏi lại ta vì sao lại không nhớ, có biết chưa?"
Như Hoa khó hiểu gãi đầu sau đó đành gượng ép nghe theo, phận làm nô tỳ thì chủ nhân nói gì ngheo đó, nói mặt trăng thành mặt trời thì cũng phải nghe theo, tự nhủ với lòng nếu có kiếp sau nhất định sẽ đầu thai làm công chúa!
Tiểu Song hỏi nhỏ:
"Người vừa suýt bị viên thủy tinh đó rơi trúng đầu là ai vậy?"
"Anh ta là Bạch Lãnh, nhị hoàng tử của An Lạc Quốc, ba năm trước bởi vì An Lạc Quốc thất bại dưới Diệp Quốc của chúng ta cho nên đã bị đưa đến đất nước của chúng ta để làm con tin."
Bạch Lãnh lúc này lọm khọm đứng lên, không để ý đến mọi thứ xung quanh, khuôn mặt không một chút cảm xúc liếm vết thương bị mảnh thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-tinh-xuyen-khong/2929119/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.