Tác giả: Lâm Gia Thành
Edit: Yan Purple
Beta: Heo con
1375078_458395720942216_1750576627_n
Ngọc Tử suy nghĩ một chút rồi chia vàng ra làm hai phần.
Bảy lượng vàng lúc đầu nàng giấu ở dưới viên ngói của mái hiên nhà gỗ nàng đã từng ở. Nhưng nếu công tử Xuất đã biết nàng giấu vàng, nơi đó không thể giấu tiếp nữa.
Vàng của nàng chia ra một phần đưa cho phụ thân giữ, một phần khác có thể giấu ở đâu được?
Tẩm điện này của công tử Xuất dựng bằng loại gỗ tốt nhất, dùng đá tảng làm nền, có lợi ở chỗ — căn bản không thể đào khoét gì được.
Ngọc Tử lặng lẽ đóng cửa điện lại, đau đầu mà đi vòng vòng. Nàng cứ đi cứ đi, giống như một con chuột đào đào bới bới tìm kiếm từng góc…
Nhìn cửa điện khép hờ, công tử Xuất nhíu mày, hắn hỏi một kiếm khách: “Trong điện có người?”
“Dạ. Ngọc cơ đang ở trong điện.”
Là nàng?
Công tử Xuất cười cười, hắn lên tiếng hỏi: “Nàng ta đang làm gì sao? Tại sao lại đóng cửa điện?”
Kiếm khách kia cúi đầu, chắp tay trước ngực trả lời: “Cơ muốn giấu vàng, đang tìm chỗ giấu trong đại điện.”
Lời này vừa dứt, từng tiếng cười trộm nho nhỏ xung quanh vang lên. Công tử Xuất vừa quay đầu lại, tất cả những người đó lấy tay áo che miệng, không dám cười nữa.
Mấy ngày trước đây, buổi tối Ngọc cơ nằm mơ, hô to chuyện công tử Xuất trộm vàng của nàng đã truyền đi khắp phủ. Những người đang nhịn cười này, tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-thi-xuan-thu/3223953/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.