Tác giả: Lâm Gia Thành
Edit: Yan Purple
Beta: Heo con
20130629143450_VWUuF.thumb.600_0
Ngọc Tử cứng người.
Nàng chỉ cảm thấy môi nàng bị một ngón tay lạnh lẽo thô ráp đang nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa, chỉ cảm thấy hơi thở mà hắn thở ra, ấm áp và mơ hồ.
Thình thịch! Thình thịch!
Tim của nàng, đập nhanh quá, thậm chí như muốn rớt ra ngoài.
Đúng lúc này, cái tay kia chậm rãi chuyển xuống phía dưới, nó men theo cằm của nàng, từ từ xuống cổ của nàng, rồi men đến xương quai xanh….
Bỗng “ầm” một tiếng. Cũng là vì Ngọc Tử quá khẩn trương, cả người ngửa về phía sau, va thẳng vào sàn nhà.
“Phịch”. Ngọc Tử lớn tiếng la, vuốt vuốt gáy. Trong lúc nàng kêu đau, công tử Xuất lại chậm rãi đứng thẳng dậy, mặt không chút thay đổi mà ngồi xuống bàn.
Tiếng lật thẻ tre lại vang lên.
Ngọc Tử lồm cồm đứng lên, có chút ngượng ngùng, nàng thì thào gọi: “Công tử?”
“Đi ra ngoài!”
Tiếng của công tử Xuất lạnh lẽo mà qua loa.
Thấy nàng giật mình, công tử Xuất vùi mặt sau thẻ tre, giọng càng lớn hơn, giận dữ quát: “Đi ra ngoài!”
“…….Vâng.”
Giọng của công tử Xuất lạnh lùng, đáng sợ.
“….Vâng.”
Ngọc Tử chậm rãi rời khỏi tẩm điện.
Vừa ra khỏi cửa điện, một cơn gió lạnh thổi tới khiến khuôn mặt đang nóng rực của nàng trở nên mát mẻ hơn nhiều.
Hai tay của Ngọc Tử ôm lấy gương mặt, nhanh chóng đi vào trong rừng cây.
Dựa vào một gốc cây đại thụ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-thi-xuan-thu/3223941/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.