Tác giả: Lâm Gia Thành
Edit: Yan Purple
Beta: Heo con
20121104145511_mwl2a
(*Con chuột lớn, bài thơ trong Kinh Thi)
Ngọc Tử đuổi theo sau công tử Xuất, bước nhanh đến sân rộng.
Giữa ánh trăng sáng ngời, khuôn mặt công tử Xuất tuấn tú, có chút hoang mang. Góc miệng của hắn vẫn như cũ lộ vẻ tươi cười trào phúng kia, mắt đen trầm tĩnh như biển.
Cảm kích mà nhìn hắn, Ngọc Tử phát hiện trong lòng mình như có dòng nước ấm chảy qua.
Tiếng ồn ào náo động càng ngày càng lớn.
Giữa đèn đuốc sáng trưng, sân rộng chứa vô số xe ngựa xuất hiện trước mắt Ngọc Tử. Lúc này, khoảnh sân vô cùng đông đúc, các vị quý tộc chen chúc đi qua đi lại, tiếng ngựa hí, tiếng bánh xe chuyển động không dứt bên tai.
Xe ngựa của công tử Xuất đậu ở vị trí của người có quyền thế nhất. Tổng cộng bốn chiếc xe ngựa, nước sơn màu xanh dưới ánh trăng như tỏa sáng.
Thấy công tử Xuất đã đi đến bên cạnh xe ngựa, Ngọc Tử vội bước nhanh hơn.
Đúng lúc này, nàng liếc mắt thấy một dáng người nhỏ bé đứng bên cạnh mấy chiếc xe ngựa.
Đó… đó là Cung!
Ngọc Tử mừng rỡ. Nàng bước ngày càng nhanh, vội vã nhìn về phía Cung.
Cung đang cúi người, lặng lẽ không nói mà đứng ở góc, nghe tiếng gầm gừ của công tử Tử Đê.
Lúc này, khuôn mặt mỹ lệ của công tử Tử Đê xanh tím, trán nổi gân xanh, hai mắt bốc hỏa, đang nhìn các thực khách xung quanh, thấp giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-thi-xuan-thu/3223921/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.