Tác giả: Lâm Gia Thành.
Edit: Heo con.
Giọng nói trong trẻo kia vang lên, bước chân của công tử Xuất cũng khựng lại.
Ngọc Tử ngẩng đầu lên nhìn gương mặt tuấn mỹ của hắn, thấy hắn nhăn mặt. Ngay lúc Ngọc Tử tò mò nhìn hắn thì hắn đã cúi đầu ra lệnh với Ngọc Tử: “Nữ nhân nơi này, cơ có thể ứng phó?”
Cũng không đợi Ngọc Tử trả lời, công tử Xuất đã vung tay áo, thản nhiên chuyển hướng, sải bước đi ra.
Các mỹ nhân thấy vậy sao chịu nghe, các nàng đều ngẩng đầu, thi nhau kêu lên. Trong tiếng oanh oanh yến yến mời gọi này, giọng nói trong trẻo kia vội vàng truyền đến: “Phu chủ, phu chủ? Chàng đi đâu vậy?”
Trong tiếng kêu đó, một nữ tử quý tộc dáng người cao gầy, mặt tròn mắt to, làn da trắng nõn xách váy bước ra. Nàng vừa kêu vừa đuổi theo công tử Xuất.
Bước chân của công tử Xuất càng vội vã, bóng dáng kia cũng vội vàng mà đi như đang trốn chạy vậy. Ngọc Tử hoàn toàn không ngờ hắn sẽ có ngày hôm nay, lập tức chớp mắt, hứng thú nhìn theo.
Nữ tử kia đuổi theo một hồi, mắt thấy hắn càng chạy càng xa thì giận dữ đến độ dậm chân rồi òa lên khóc lớn, bất chấp tất cả.
Ngọc Tử cả kinh, vội chuyển cái nhìn tò mò về phía nữ tử kia.
Nữ tử quý tộc ấy bĩu môi, nước mắt như mưa, nàng vừa khóc vừa lau nước mắt lại vừa kể lể: “Lúc ở nước Hàn, chàng vừa thấy ta đã như vậy, tới Tề rồi gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-thi-xuan-thu/3223908/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.