Tác giả: Lâm Gia Thành.
Edit: Heo con.
Ngọc Tử đau khổ quay về thiên điện, trùm chăn kín đầu, hồi lâu sau vẫn buồn bực không vui.
Sáng hôm sau, nàng chờ đợi ở bên cửa ngách, đưa 180 đao tệ cho người dân kia, đồng thời đưa cho hắn non nửa túi đậu tương coi như 20 đao tệ còn lại.
Người kia lầm bầm tỏ ý không vui. Ngọc Tử trừng mắt nhìn hắn, cười lạnh: “Hai túi đậu tương, nửa túi gạo, theo giá cả bình thường thì chỉ 100 đao tệ là đủ rồi, ngươi khinh ta nhỏ tuổi nên bán đắt cho ta, đến giờ còn không biết đủ sao?”
Người này vốn là cho vay nặng lãi, vỏ kiếm của công tử Xuất mà lần trước Ngọc Tử cầm căn bản là không dọa được ai. Lúc ấy Ngọc Tử đã biết hắn chèn ép mình nhưng trong tay nàng không có tiền, người khác đâu có tin một quý tộc còn phải vay nợ, cũng chẳng ai tin nàng. Bởi vậy nàng chỉ có thể giao dịch với người này mà thôi.
Người kia rung mình, nhìn lại Ngọc Tử, vừa nhìn thì đã hoảng hốt phát hiện, đằng sau thằng bé này, chẳng biết từ bao giờ đã có thêm 4 kiếm khách bảo vệ. Chẳng lẽ hắn thực sự là quý tộc?
Sắc mặt hắn đột nhiên trắng bệch.
Ngọc Tử nhìn hắn, người kia nhìn vào mắt nàng, rung mình một cái, ngay cả đậu tương cũng không cần, vứt mảnh khế ước kia lại rồi chạy.
Trong lúc người nọ chạy, đao tệ trong tay phát ra tiếng “lanh canh” thật dễ nghe, Ngọc Tử nhìn chằm chằm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-thi-xuan-thu/3223906/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.