Tác giả: Lâm Gia Thành.
Edit: Heo con.
Trong đại điện, tiếng huyên náo, ầm ỹ càng ngày càng vang.
Thái giám hai bên thấy các nữ tử đến gần thì tiến lên vài bước, giọng nói the thé vang lên: “Ôi, sao mà các mỹ nhân chậm chạp như vậy? Thái tử cũng đang hỏi đó. Mau vào đi, mau vào đi”.
Mọi người e lệ đi vào.
Ngọc Tử trà trộn trong đám người mà vào, vừa đi lẫn vào nàng mới phát hiện mùi yên chi phấn sáp trên người các mỹ nữ quá nồng khiến mũi nàng rất ngứa. Sợ sẽ hắt xì, Ngọc Tử vội cúi đầu, lấy tay áo che lại, lặng lẽ vuốt vuốt mũi.
Khắp điện là ánh đèn dầu và mùi rượu thịt, các mỹ nhân vừa vào đã khiến đại điện đang náo nhiệt trở nên yên tĩnh lại.
Những cặp mắt nhìn chằm chằm như hổ như sói.
Trong cái nhìn của mọi người, các cô gái đều ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào vị trí chính diện.
Ngồi ở đó là Tề thái tử mà các nàng khát khao được gặp gỡ, phía sau thái tử có ba vị mỹ nhân ngồi đó, đó hẳn là chính phu nhân và hai vị phu nhân được hắn sủng ái nhất.
Nhưng cảnh này Ngọc Tử không nhìn, nàng đang lẩn trong góc, vội vàng xoa xoa mũi.
Lúc này, giọng nói của Bội cơ từ bên phải truyền đến: “Các mỹ nhân, qua bên này chờ”.
Các cô gái đáp lời, đi về góc bên phải đại điện.
Vừa vào đến góc đó, Ngọc Tử liền ngẩng đầu lên.
Góc các nàng đứng hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-thi-xuan-thu/3223898/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.