Tác giả: Lâm Gia Thành.
Edit: Heo con.
Hắn nói cái gì? Hắn… hắn đang bộc lộ?
Ngọc Tử kinh ngạc nhìn công tử Tử Đê, nghe giọng nói khàn khàn tuyệt đẹp của hắn, nàng kinh ngạc, đang định nói thì đột nhiên lại nghĩ: Nghe giọng nói khàn khàn mềm mại của ngươi, nghe những lời tình tứ thế này, ta mới là người tim thắt lại đây.
Đang lúc hai người nhìn nhau như thể ánh nhìn hàm chứa mối tình xuân thì bên ngoài có giọng nói của của kiếm khách vọng vào: “Bẩm công tử, Thái tử nước Tề đột nhiên nói có chuyện quan trọng không thể đến được.”
Vù một tiếng, công tử Tử Đê quay đầu đi nhìn về phía cửa phòng, nhíu mày la lớn: “Hắn không thể đến? Sao hắn có thể không đến?”
Công tử Tử Đê có vẻ rất lo lắng, giọng nói hung hăng bức người.
Kiếm khách kia không trả lời.
Công tử Tử Đê lẩm bẩm: “Hắn… sao hắn lại không đến đây được? Nhất định là có người, nhất định là có người khuyên hắn không đến!” Hắn quay đầu nhìn Ngọc Tử, ánh mắt có chút mờ mịt, trống rỗng như thể nhìn xuyên thấu qua Ngọc Tử, nhìn đến tường gỗ phía sau nàng, giọng nói chua xót vô cùng: “Thái tử không đến thì yến tiệc đêm này có để làm gì?”
Hắn lúc này có phần mất hồn mất vía, thì thào tự nói hồi lâu, công tử Tử Đê vung tay lên với Ngọc Tử đang đứng đó, phờ phạc nói: “Lui ra.”
“Vâng!”
Ngọc Tử lên tiếng rồi lui ra ngoài.
Nàng rời khỏi sân của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-thi-xuan-thu/3223895/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.