Ngọc Tử về đến doanh trại, lúc này mọi người đã sửa soạn lại hành lý, vội vàng khởi hành.
Nàng vừa chạy tới, một kiếm khách thành Tằng đã hô lớn: “Thằng nhóc, sữa rất ngon”.
Ngọc Tử lập tức hớn hở, nàng cất cao giọng nói: “Nếu một đao tệ ba bát sữa thì có muốn uống không?”
Nàng vừa nói xong, đám kiếm khách đều cười lớn. Trong tiếng cười lớn, mấy tiếng huýt sáo đều vang lên, đám kiếm khách vung vung tay, nhìn Cung kêu lên: “Cung, đứa con này của ông lúc nào cũng chỉ nghĩ buôn bán. Sao không học kiếm thuật? Chỉ thích theo con đường buôn bán lừa lọc?”.
“Thôi đi, buôn bán mới giàu có được, có gì là không thể?”
Trong tiếng nói cười ồn ào, Cung chỉ cười lớn.
Lúc này, thương đội đã khởi hành, xe lừa lại bắt đầu đi về phía trước.
Ngọc Tử liếc nhìn một cái, nơi đặt nồi sữa đã trống trơn, hiển nhiên sữa đã bị uống sạch, ngay cả chậu nhôm cũng cạn sạch.
Đám kiếm khách còn đang cười đùa, Ngọc Tử có chút bất đắc dĩ, nàng ho khan một tiếng, hơi cao giọng nói: “Sữa của ta, công tử Xuất đã uống thử, cũng nói “Hơi ngọt, thanh mát, mùi hương thơm thuần. Đúng là sữa ngon”, sữa ngon như vậy, một đao tệ ba bát, có đáng giá không?”
Lần này, nàng lôi cả lời bình của công tử Xuất ra để quảng cáo.
Người thời đại này, nhắc tới những người tôn quý, trưởng giả đều luôn rất cung kính.
Lập tức, đám kiếm khách đang cười ha hả vội ngừng cười, nghiêm túc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-thi-xuan-thu/3223879/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.