Edit: Salad
Dù đã nhanh chóng chạy về, Lê Sân vẫn chậm một bước.
Khi cô trở lại ngôi nhà nhỏ đó, Tô Lãm đã bị Kiều Kha đè xuống đất, đôi tay cô ta bóp cổ Tô Lãm, khuôn mặt tú mỹ giờ phút này gân xanh nổi lên, dữ tợn đáng sợ.
Tô Lãm vô lực giãy giụa, khuôn mặt nhỏ đã biến thành màu đỏ tím quỷ dị, hai chân phí công đạp trên mặt đất, đồng tử dần dần tan rã.
Mà Tô Du, bị Dư Thường dùng thiết kiếm cực lớn xỏ xuyên qua,đóng ở trên vách đá.
Máu tươi ấm áp theo mũi kiếm nhỏ giọt, ngưng tụ thành một vũng máu đỏ sậm ở dưới chân anh. Đầu ngón tay anh cũng chảy máu,từng giọt từng giọt, ghê người.
Lá gan của Lê Sân cơ hồ muốn nứt ra.
Người cô lao lực để bảo vệ , thế nhưng cứ như vậy bị bọn họ hại. Tô Lãm chỉ là một cô bé,thế nhưng Kiều Kha cũng hạ độc thủ!
Còn có Tô Du...
Cánh tay trái của Dư Thường đã bị chặt đứt, hiển nhiên là Tô Du làm. Nhưng mà lấy thực lực của Tô Du, không có khả năng chỉ làm được như thế này.
Nhưng mà giờ phút này, Lê Sân cũng không nghĩ được cái gì.
Cô cầm đao, đạp hòn đá nhảy dựng lên, lực cô cầm chuôi đao mạnh đến nỗi khiến cho xương cốt đều rung động, lưỡi dao phản quang làm Dư Thường mẫn cảm quay đầu lại.
"Không tốt! Cô ta đã trở lại!"
Dư Thường vội vàng đẩy Kiều Kha, dùng cánh tay còn sót lại chặn Lê Sân.
Lưỡi dao chạm vào cánh tay hắn, tiếng kim loại vang lên.
Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoc-the-ngang-doc/1706431/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.